Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Tại sao có người hay xem nhẹ giới không sát sanh?

Trong năm giới Đức Phật dạy, giới không sát sanh được đặt lên hàng đầu. Điều này cho thấy tầm quan trọng đặc biệt của nó đối với đời sống tỉnh thức và đạo đức. Thế nhưng, trong khi bốn giới còn lại thường dễ được số đông chấp nhận. 2. Không trộm cắp: liên quan đến pháp luật; 3. Không tà dâm: liên quan đến gia đình, xã hội; 4. Không nói dối: liên quan đến đạo đức; 5. Không sử dụng chất kích thích: ai cũng thấy tác hại. Trong khi đó giới không sát sanh lại thường bị hiểu giản lược chỉ là không giết người. Đối với việc sát hại các loài khác, nhiều người vẫn chưa thể đồng thuận. Sự thiếu vắng cái nhìn sâu sắc đó đến từ việc chưa thấu được ba tầng ý nghĩa của việc sát sanh và không sát sanh: 1. Sơ cơ : Khi chứng kiến cảnh giết hại, máu me, thân thể bị phá hủy, tự nhiên ai cũng cảm thấy sợ hãi, ghê rợn, bất an. 2. Thấu lý : Sát sanh dễ chuốc oán thù, gieo nhân xấu. Người quen giết hại cũng dần trở nên hung bạo, mất đi lòng hiền hòa. 3. Trí tuệ: Hiểu rõ rằng mọi loài cũng ham sống s...
Các bài đăng gần đây

Bài kệ Kinh Kim Cang

"Nhất thiết hữu vi pháp Như mộng huyễn bào ảnh Như lộ diệc như điện Ưng tác như thị quán" Bài kệ này là tinh hoa của Kinh Kim Cang, chỉ rõ bản chất của mọi hiện tượng: tất cả pháp có sinh có diệt (hữu vi pháp) đều không thật, chỉ tạm bợ và mong manh. Như mộng huyễn bào ảnh: Đời sống như giấc mơ, như ảo ảnh, như bọt nước, như bóng trong gương. Có đó rồi mất đó, không bền lâu. Như lộ diệc như điện: Ngắn ngủi như giọt sương sớm, như tia chớp vụt qua, chỉ trong thoáng chốc. Ưng tác như thị quán: Người học đạo phải quán chiếu như vậy để không bị dính mắc, không chấp thủ. Ý nghĩa thực hành Quán chiếu bài kệ này không khiến ta bi quan, mà giúp sống tỉnh thức và thảnh thơi. Thấy rõ vô thường, ta: Không khổ đau trước mất mát. Không tham đắm điều tạm bợ. Biết trân quý hiện tại, sống trọn vẹn từng phút giây. Kết luận Bài kệ Kim Cang ngắn gọn nhưng là ngọn đèn trí tuệ, chỉ đường cho người tu hành thoát khỏi hệ lụy khổ đau. Nhớ đến lời dạy này, ta học cách buông nhẹ, tâm an ...

5 Triền Cái – Những Chướng Ngại Cần Nhận Diện Trong Tu Tập

Trên con đường tu tập, tâm thức con người thường bị chi phối bởi năm triền cái – những trở ngại tinh tế nhưng mạnh mẽ, cản trở thiền định, phát triển trí tuệ và khai mở giác ngộ. Nhận diện và chuyển hóa chúng là bước nền tảng để tâm nhẹ nhàng, sáng suốt và vững chãi hơn. 1. Tham dục - Bản chất: Khao khát khoái lạc từ năm giác quan, dính mắc vào vật chất, cảm xúc hay thậm chí các trạng thái tu tập và chứng ngộ tạm thời. - Ảnh hưởng: Khi tâm bám chấp vào khoái lạc, hành giả khó đi vào định sâu, dễ bị xao lạc và tạo ra khổ đau. - Cách chuyển hóa: Thực hành buông xả, quán sát vô thường – khổ – vô ngã, phát triển chánh niệm và lòng từ bi, nhận ra rằng tất cả khoái lạc đều không bền vững. 2. Sân hận - Bản chất: Giận dữ, thù hận, oán trách hoặc phản kháng, có thể nhắm vào người khác hoặc chính bản thân. - Ảnh hưởng: Sân hận kích động tâm, phá định, tạo căng thẳng và đau khổ, làm mất sáng suốt và an lạc. - Cách chuyển hóa: Nuôi dưỡng lòng từ mẫn và tha thứ, nhìn nhận lỗi lầm một cách khách qua...

Giác Ngộ không xa rời Đời Thường

 Điều dễ nhận ra khi đọc kinh điển Phật giáo là phần lớn các bài kinh không mở đầu bằng điều thần bí, mà luôn gắn liền với những sinh hoạt rất giản dị. Đức Phật và chư Tỳ-kheo thường được nhắc đến trong những cảnh đời thường: - Buổi sáng ôm bát khất thực trong thôn xóm. - Trở về tinh xá, thọ trai, rửa tay, cất y bát. - Ngồi nghỉ, tĩnh tọa trên tọa cụ đã soạn sẵn. - Khi khác thì ngồi thiền, hoặc đi kinh hành trong rừng. - Địa điểm thường là tinh xá, khu rừng, gốc cây, hay hang động – những nơi rất mộc mạc, không chút xa hoa. Chính từ những khoảnh khắc giản dị này mà giáo pháp được khai mở. Không có cảnh tượng phi thường, không cần phép màu. Điều đó nhắc ta rằng: Phật pháp khởi từ đời sống bình thường. Giác ngộ cũng hiện ngay trong từng bữa cơm, bước chân, hơi thở của đời sống này. Tinh thần ấy được Thiền tông diễn đạt bằng câu kệ: "Phật pháp tại thế gian, bất ly thế gian giác. Ly thế mịch bồ đề, cáp như cầu thố giác." "Pháp của Phật ở trong thế gian, không lìa thế gian mà...

Con Đường Giác Ngộ Trong Phật Giáo: Tổng Quan và Thực Hành Cốt Lõi

  Giác ngộ, hay Bodhi, là một khái niệm trung tâm trong Phật giáo, đại diện cho mục tiêu tối thượng của mọi hành trình tu tập. Đây không chỉ là sự gia tăng kiến thức hay thay đổi tâm lý thông thường, mà là một thành tựu sâu sắc của sự thực hành tâm linh, dẫn đến sự thấu hiểu chân lý và giải thoát khỏi khổ đau. Báo cáo này sẽ tổng hợp và phân tích những điều cần làm để đi đến con đường giác ngộ, dựa trên các giáo lý và pháp môn được thuyết giảng trong các kinh điển Phật giáo. I. Giới Thiệu: Giác Ngộ Là Gì? 1.1. Định nghĩa và bản chất của giác ngộ trong Phật giáo Giác ngộ, theo nghĩa Hán-Việt, là "tỉnh ra mà hiểu rõ". 1 Trong bối cảnh Phật giáo, đây là một trạng thái nhận thức vượt trội, không phải là sự nâng cao nhận thức hay thay đổi tâm lý thông thường, mà là kết quả của quá trình tu tập miên mật. 3 Giác ngộ là sự thấu hiểu sâu sắc Giáo pháp (Dhamma/Dharma) – những chân lý mà Đức Phật Thích-ca đã khám phá và truyền dạy. 1 Nội dung cốt lõi của sự giác ngộ mà Đức Phật đạt đư...